Sau nhiều năm thực hiện chính sách
bao vây, cấm vận, chống đối Việt Nam không đạt kết quả, các thế lực thù địch đã
điều chỉnh thủ đoạn, biện pháp chiến lược, thực hiện chính sách hai mặt, vừa ve
vãn lôi kéo, vừa gây sức ép đối với Việt Nam nhằm tạo ra sự mơ hồ trong xác
định đối tác và đối tượng của một bộ phận quần chúng nhân dân. Đặc biệt, gần
đây, một mặt, họ thúc đẩy quan hệ với Việt Nam, tăng cường các chuyến thăm cấp
cao và hợp tác kinh tế, ủng hộ Việt Nam gia nhập WTO và trở thành Uỷ viên không
thường trực Hội đồng bảo an Liên hợp quốc... Mặt khác, họ tìm cách xâm nhập,
tác động, tìm cách chi phối một số lĩnh vực, thông qua “hỗ trợ sáng kiến” để
thúc đẩy “cải cách dân chủ” để “chuyển hoá” chế độ chính trị ở Việt Nam. Các
thủ đoạn, biện pháp chính như sau: xâm nhập, lái ngành giáo dục đào tạo và
truyền thông Việt Nam theo hướng phương Tây, đưa nội dung “dân chủ” kiểu phương
Tây vào hệ thống báo chí và nền giáo dục Việt Nam nhằm tác động, chuyển hoá tư
tưởng, lối sống của các thế hệ Việt Nam, nhất là thế hệ trẻ tuổi: học sinh,
sinh viên. Trên thực
tế, các thế lực thù địch đã tiến hành các hoạt động như: 1. Lợi dụng những bất
cập của nền giáo dục Việt Nam để đưa ra những đánh giá xuyên tạc về tình hình
giáo dục ở Việt Nam và tuyên truyền, quảng bá, khuếch trương nền giáo dục phương
Tây; 2. Hỗ trợ các quỹ, các chương trình đào tạo, tuyển chọn cán bộ đang công
tác trong các cơ quan của Đảng và Nhà nước để đào tạo thế hệ cán bộ có tư tưởng
thân phương Tây; 3. Tổ chức “nghiên cứu khoa học”, thành lập “Trung tâm nghiên
cứu khoa học” để lôi kéo trí thức, nhất là các nhà khoa học Việt Nam...
Một thủ đoạn tinh vi khác đang được các thế lực thù địch triệt để sử dụng
là tung tin, tạo dư luận nhằm gây mâu thuẫn nội bộ, đề cao vai trò
của Chính phủ và Quốc hội Việt Nam nhằm hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam; thúc đẩy các cơ quan lập pháp
tách dần khỏi sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Chúng tung tin, xuyên tạc rằng, trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam đang hình
thành “bè phái, vây cánh”, không có sự đoàn kết, thống nhất. Đồng thời, chúng
lợi dụng những vấn đề phức tạp, bức xúc xã hội như tham nhũng, biểu tình, đình
công, khiếu kiện... để kích động, chia rẽ đoàn kết trong nội bộ Đảng Cộng sản
Việt Nam và làm giảm niềm tin của quần chúng nhân dân đối với sự lãnh đạo của
Đảng.
Sử dụng các điều kiện hội nhập quốc tế
và những khó khăn về kinh tế, xã hội để ép Việt Nam cải cách luật pháp theo ý
đồ của phương Tây; tác động vào các cơ quan
hoạch định chiến lược của Đảng, Nhà nước để làm thay đổi đường lối, chính sách,
chệch định hướng xã hội chủ nghĩa. Qua đó, tìm cách xâm nhập, tác động, làm chệch hướng trong chính
sách đối ngoại của Việt Nam, bằng cách thúc đẩy các quan hệ có lợi cho chúng;
không được như ý muốn, chúng thổi phồng nguy cơ Trung Quốc xâm lược Việt Nam, nhằm
chia rẽ quan hệ Việt - Trung.
Các thế lực thù địch và bọn
cơ hội chính trị xác định, bằng mọi giá phải phá vỡ quan hệ đối tác chiến lược
Việt - Trung, lôi kéo Việt Nam ngả về phía chúng. Theo đó, các thế lực thù địch
chủ trương “rút tỉa bất đồng trong
quá khứ, củng cố hợp tác trong hiện tại và mở rộng định hướng chiến lược cho
tương lai”. Trong thời gian
diễn ra Hội nghị Trung ương 4, khoá XI, các
thế lực thù địch tăng cường theo
dõi tình hình nội bộ Việt Nam, nhất là “sự chia rẽ và mâu thuẫn trong nội bộ
Ban Lãnh đạo Việt Nam” và những diễn biến liên quan đến Hội nghị Trung ương 4,
đồng thời tung tin rằng: “Do cuộc vận động xây dựng, chỉnh đốn Đảng không thành
công nên Trung ương 4, khóa XI của Đảng phải ra thêm Nghị quyết “Về một số vấn
đề cấp bách trong xây dựng Đảng hiện nay nhằm chạy chữa căn bệnh suy thoái tư
tưởng chính trị, đạo đức, lối sống ở một bộ phận cán bộ, đảng viên”.
Cùng với
đó, các thế lực thù địch Tây luôn duy trì sức ép về “dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo” đối
với Việt Nam thông qua việc vận động đưa ra các dự luật, tổ chức hội thảo, điều
trần để xuyên tạc tình hình, vu cáo Việt Nam “vi phạm nhân quyền, tự do tôn
giáo”, đòi Việt Nam trả tự do cho các đối tượng chống đối bị bắt giữ. Họ
đã tổ chức nhiều hoạt động gây sức ép với Việt Nam về vấn đề “dân tộc, dân chủ,
nhân quyền, tự do tôn giáo” thông qua việc triển khai một số biện pháp chế tài
nếu Việt Nam không “cải thiện tình trạng nhân quyền”, đẩy mạnh chương trình
định cư cho những người Việt “tị nạn”, tài trợ hơn 10 triệu USD cho đài châu Á
Tự do (RFA) để “chống lại sự phá sóng của Việt Nam”, cấp 2 triệu USD/năm cho
các NGO thúc đẩy “tiến trình dân chủ” tại Việt Nam. Đây là những hành động can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ Việt Nam của các thế lực thù địch, đi ngược lại những cố gắng của Việt Nam trong việc phát triển mối quan hệ với các nước phát triển.
Được phương Tây hậu thuẫn, lực lượng phản động, cực đoan ở trong và ngoài nước tăng cường
củng cố tổ chức, lôi kéo, phối hợp lực lượng và thực hiện nhiều kế hoạch chống
phá Việt Nam. Chúng đã và đang tìm
cách cho ra đời các tổ chức chống đối mới, ra sức lợi dụng các sự kiện chính
trị, chống tham nhũng, các vụ án kinh tế, chính trị, những vấn đề xã hội phức
tạp, nhạy cảm, vấn đề Biển Đông - Trường Sa để tập hợp, liên kết lực lượng và
tiến hành nhiều hoạt động chống phá Đảng và Nhà nước ta, đồng thời kích động
chia rẽ đoàn kết nội bộ, tạo dư luận xấu trong xã hội, kích động quần chúng kiếu
kiện, biểu tình chống đối chính quyền nhằm gây bất ổn định và thúc đẩy sự hình
thành “xã hội dân sự” tại Việt Nam.
Bọn phản động, cực đoan trong các dân
tộc tăng cường kích động, xúi dục đồng bào dân tộc thiểu số đấu tranh đòi “ly
khai, tự trị” trên các địa bàn trọng điểm, nhất là Tây Nguyên và Tây Nam Bộ. Do sự tác động mặt trái của cơ chế thị
trường, vấn đề tham nhũng, tiêu cực xã hội tiếp tục tác động, ảnh hưởng đến tư
tưởng của một bộ phận cán bộ, đảng viên, quần chúng nhân dân và lực lượng vũ
trang, có thể tạo ra những phức tạp xã hội mới. Chính sách mở cửa, mở rộng dân chủ của Đảng và Nhà
nước ta, kết hợp với sự non yếu về kinh tế... dễ bị các thế lực thù địch lợi
dụng để xâm nhập, chống phá, hướng lái, “chuyển hoá”, tạo nguy cơ chệch định
hướng xã hội chủ nghĩa.
Tác
động, ảnh hưởng của sự chống phá từ bên ngoài đã và đang góp phần làm nảy sinh
một số nguy cơ bên trong nước đặc biệt nguy hiểm. Do
hoạt động chống phá của địch, kết hợp với những tồn tại, tiêu cực xã hội, đã
tạo ra những nguy cơ bên trong gây ảnh hưởng đến quá trình đổi mới, xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc. Đó là nội bộ bị phân hoá, tự diễn biến: Các thế lực thù địch sử
dụng nhiều thủ đoạn nham hiểm, xảo quyệt như mua chuộc, lôi kéo, kích động tâm
lý…nhằm làm cho nội bộ Đảng, Quốc hội và chính quyền các cấp nảy sinh mâu
thuẫn, chia rẽ, hình thành phe phái, tách Đảng, chính quyền khỏi quần chúng
nhân dân, từ đó, hỗ trợ lực lượng đối lập phát triển, từng bước tiếm quyền, chi
phối chính trường, làm thay đổi nền tảng chính trị.
Chệch
định hướng xã hội chủ nghĩa cũng là một nguy cơ có thể xẩy ra. Các thế lực thù
địch lợi dụng xu thế hội nhập quốc tế và chính sách mở cửa của Đảng và Nhà nước
ta, đặc biệt là lợi dụng nền kinh tế Việt Nam đang trong quá trình chuyển đổi
sang cơ chế thị trường để xâm nhập, tác động nhằm thúc đẩy sự phát triển mạnh
thành phần kinh tế tư bản và làm suy yếu thành phần kinh tế Nhà nước, qua đó
hướng lái nền kinh tế Việt Nam theo quỹ đạo của chủ nghĩa tư bản. Từ tình hình
trên cần đề phòng, chống nguy cơ xảy ra biểu tình, bạo loạn ở các khu vực trung
tâm, đông dân cư. Do hoạt động chống phá của địch, cơ chế chính sách còn bất
cập, sự tác động của cơ chế thị trường, vấn đề lịch sử và những bức súc xã hội
liên quan đến chính sách tiền tệ và đất đai, hiện đang tồn tại những phức tạp:
Đình công của công nhân đòi tăng lương; Học sinh, sinh viên với chính sách giáo
dục đào tạo; Tranh chấp cơ sở tôn giáo và hoạt động lợi dụng tôn giáo để chống
phá cách mạng của các thế lực thù địch; Vấn đề biên giới và chủ quyền ở Biển
Đông - Trường Sa; Hội nhập, mở cửa dẫn đến sự xâm nhập của kinh tế nước ngoài
kèm theo ý thức hệ tư bản, vấn đề buôn lậu qua biên giới, tội phạm xuyên quốc
gia, vấn đề khủng bố… Các thế lực thù địch, lực lượng chống đối chính trị sẽ
lợi dụng để kích động biểu tình, bạo loạn ở các thành phố lớn như Hà Nội, thành
phố Hồ Chí Minh. Một nguy cơ khác cần hết sức đề phòng là biểu tình, bạo loạn ở
các địa bàn chiến lược, nhất là Tây Nguyên: Do hoạt động chống phá của địch,
một số địa bàn chiến lược thường xuyên phức tạp, căng thẳng. Một bộ phận quần
chúng người dân tộc vẫn mâu thuẫn với người Kinh, không an tâm sản xuất, nuôi
hy vọng ảo tưởng về một “Nhà nước Đêga”, hoặc chạy sang Campuchia để được đi
nước thứ 3 mưu cầu cuộc sống sung túc hơn. Đây chính là những nhân tố có thể bị
lợi dụng, dẫn đến nguy cơ biểu tình, bạo loạn trên địa bàn. Tuy là ít khả năng
xảy ra, song cần đề phòng nguy cơ có thể xảy ra biểu tình, bạo loạn ở nông thôn
Việt Nam. Các thế lực thù địch, bọn cực đoan lợi dụng những vấn đề bức
xúc của nông dân ở nông thôn, nhất là những tác động mặt trái của quá trình
công nghiệp hoá và đô thị hoá nông thôn như sự phân hoá giàu nghèo, giải phóng
mặt bằng, tham nhũng của cán bộ địa phương, vấn đề giải quyết công ăn, việc
làm... để kích động gây phức tạp, sau đó thúc đẩy thành cuộc bạo loạn chính
trị. Các chiêu trò mới của chúng chẳng khác gì kiểu “bình thì mới mà rượu thì
cũ”, chúng không thể đánh lừa được chúng ta - những người dân yêu Tổ quốc, yêu
chế độ mà chính mình, cha ông mình bằng xương máu đã xây đắp, tạo dựng nên./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét