Trong quá trình xây dựng
và trưởng thành của Quân đội nhân dân Việt Nam, hoạt động công tác đảng, công
tác chính trị (CTĐ,CTCT) luôn giữ vai trò trọng yếu, trực tiếp lãnh đạo, chỉ
đạo các cơ quan, đơn vị quán triệt sâu sắc và thực hiện có hiệu quả đường lối,
quan điểm của Đảng và những lời dạy của Bác Hồ kính yêu. Vì vậy, lịch sử CTĐ,
CTCT gắn liền với lịch sử chiến đấu và trường thành của quân đội ta.
Sau thắng lợi của chiến
dịch Biên Giới năm 1950, căn cứ địa Việt Bắc được củng cố vững chắc hơn, Trung
ương Đảng mở Hội nghị toàn quốc lần thứ ba xác định chủ trương đẩy mạnh cuộc
kháng chiến chống thực dân Pháp trong giai đoạn mới. Hội nghị đã quyết định cần
đặc biệt coi trọng việc tăng cường sự lãnh đạo của Đảng, nâng cao chất lượng,
hiệu quả CTĐ, CTCT trong toàn quân; đẩy mạnh việc kiện toàn hệ thống cơ quan
chính trị trong toàn quân, làm cho sự lãnh đạo của Đảng được thống nhất, nhanh
chóng và hiệu quả.
Thực hiện Nghị quyết Hội
nghị toàn quốc lần thứ ba của Đảng, nhiều cán bộ lãnh đạo ở cơ quan trung ương,
ở các bộ, ngành hành chính - dân sự đã được điều động vào công tác trong quân
đội để nâng cao chất lượng CTĐ, CTCT. Từ đó, cơ quan Tổng Chính ủy - Bộ Tổng tư
lệnh ngày càng được tổ chức hoàn thiện hơn. Ngày 11/7/1950, theo Sắc lệnh số
121/SL về tổ chức Bộ Tổng tư lệnh Quân đội quốc gia và Dân quân Việt Nam do Chủ
tịch Hồ Chí Minh ký, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam được thành
lập (chuyển quy mô tổ chức từ Cục chính trị lên Tổng cục), có nhiệm vụ “giúp
Tổng Tư lệnh chỉ đạo quân đội về phương diện chính trị”. Đồng chí Nguyễn Trí
Thanh - Ủy viên Trung ương Đảng được cử làm Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị, đồng
chí Lê Liêm làm Phó Chủ nhiệm Tổng cục. Cơ quan Tổng cục Chính trị phát triển
từ phòng lên cục, gồm có: Cục Tuyên huấn, Cục Tổ chức, Cục Địch vận, Cục Quân
pháp, Văn phòng Tổng cục và Nhà xuất bản Vệ quốc quân. Với sự ra đời của Tổng
cục Chính trị, CTĐ, CTCT của quân đội ta đã có sự phát triển vượt bậc, đạt được
nhiều kết quả quan trọng, góp phần xứng đáng vào sự nghiệp xây dựng, củng cố
quân đội vững mạnh về chính trị, làm cơ sở để nâng cao sức mạnh tổng hợp, sức
mạnh chiến đấu và chiến thắng của quân đội ta.
Tuy nhiên, tình hình
chính trị - tư tưởng, lập trường giai cấp, ý chí chiến đấu, nhận thức về âm
mưu, thủ đoạn của thực dân Pháp và tay sai, về quan hệ quân dân, quan hệ cán
binh... của đội ngũ cán bộ, chiến sĩ còn tồn tại nhiều hạn chế, bất cập. Để
khắc phục có hiệu quả hiện tượng nêu trên, công tác chấn chỉnh, kiện toàn hệ
thống tổ chức cơ quan chính trị và đội ngũ cán bộ chính trị trong toàn quân, nhất
là ở các chi bộ Đảng được đặt ra cấp bách. Chính yêu cầu, nhiệm vụ của CTĐ,
CTCT đã trực tiếp đặt ra vấn đề phải chủ động, tích cực mở trường đào tạo, bồi
dưỡng về chính trị cho cán bộ các cấp trong quân đội. Vì vậy, Tổng Quân ủy và
Tổng cục Chính trị đã tổ chức nhiều lớp học bồi dưỡng chính trị ngắn ngày cho
cán bộ các cấp trong toàn quân và ngay sau đó đã thành lập Trường Luân huấn
Chính trị trung cấp quân đội (tức Học viện Chính trị ngày nay).
Ngày 25/10/1951, Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã đến thăm và nói chuyện với cán bộ, học viên, chiến sĩ, công nhân
viên Trường Luân huấn Chính trị trung cấp quân đội tại bản Nà Lang, xã Phượng
Tiến, huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên. Bác đã phân tích sâu sắc, tỉ mỉ tình
hình thế giới, trong nước và nhiệm vụ trọng tâm của CTĐ, CTCT của quân đội ta
và khẳng định: “Cuộc kháng chiến của ta là trường kì, gian khổ nhưng nhất định
thắng lợi. Các chú phải thấm nhuần và làm cho toàn thể bộ đội, đồng bào thấm
nhuần như vậy. Có như vậy mới tin tưởng và vượt qua mọi khó khăn để giành thắng
lợi cuối cùng” (Hồ Chí Minh, Toàn tập, tập 6, Nxb CTQG, Hà Nội, 1995, tr. 316 -
332).
Những lời căn dặn và yêu cầu của Bác về đẩy
mạnh cuộc kháng chiến đặt ra những yêu cầu quan trọng, cấp bách, rất cần kíp
đối với việc tăng cường sự lãnh đạo của Đảng, nâng cao chất lượng, hiệu quả
CTĐ, CTCT. Trong đó, Bác đặc biệt nhấn mạnh vai trò của công tác tư tưởng, nắm
bắt tâm tư, tình cảm bộ đội. Bác dạy rằng, mỗi cán bộ chính trị cần thấm nhuần
sâu sắc tình hình mọi mặt của đơn vị với cách nhìn biện chứng, khoa học và thực
tiễn gương mẫu đi đầu để làm gương cho bộ đội học tập. Đó là cơ sở, nền tảng
vững chắc nhất để xây dựng niềm tin quyết chiến, quyết thắng cho bộ đội và nhân
dân, củng cố ý chí quyết tâm đánh thắng quân xâm lược của họ. Theo Bác, có niềm
tin là có sức mạnh. Có sức mạnh là sẽ chiến thắng. Đó là vấn đề mang ý nghĩa
quyết định đối với việc nâng cao chất lượng, hiệu quả công tác của người cán bộ
chính trị.
Bác dành nhiều thời gian
nói về cán bộ và công tác cán bộ - “Công
việc gốc của Đảng”. Bác không nêu những yêu khuyết điểm chung chung mà đi
thẳng vào những vấn đề nổi cộm mà cán bộ chính trị đang vướng mắc, cần tháo gỡ,
thông suốt. Bác cho rằng: “Cán bộ ta còn khuyết điểm... Từ khi bắt đầu kháng
chiến đến nay, nhân dân ta tiến bộ, quân đội ta tiến bộ. Cũng do tiến bộ đó ta
mới thấy lộ ra nhiều khuyết điểm. Những khuyết điểm đó là khuyết điểm trong lúc
trưởng thành. Nhưng vẫn là những khuyết điểm cần sửa chữa... Khuyết điểm nào
cũng có hại...”, nhất là “bệnh cá nhân”. Bác nói: “Chỉ vì cá nhân chủ nghĩa mà
sinh ra tham ô, hủ hóa. Đó là chỉ biết mình, không biết đến quần chúng; là chỉ
lo cho mình được sung sướng mà không đi đến động viên, nhân dân còn khổ sở”;
“chỉ vì cá nhân chủ nghĩa mà sinh ra vô kỷ luật, thiếu kiên quyết chấp hành
mệnh lệnh. Do đó mà đáng lẽ thắng to thì chỉ dành được thắng nhỏ và thắng rồi
không phát triển được. Quân đội ta là quân đội dân chủ, nhưng dân chủ không
phải là không có mệnh lệnh. Mỗi mệnh lệnh đưa xuống, cấp trên đã thảo luận, cân
nhắc kĩ càng nên cấp dưới phải tuyệt đối phục tùng và kiên quyết chấp hành,
nhất là lúc tác chiến”; “chỉ vì cá nhân chủ nghĩa mà sinh ra thiếu tin tưởng,
không quyết tâm khắc phục khó khăn. Mọi việc đều khó khăn. Đánh giặc lại càng
khó khăn hơn. Nếu dễ thì ai cũng làm được. Không nhờ đến các chú. Vì vậy, gặp
khó khăn phải cố vượt cho bằng được thì nhất định thắng lợi”. Bác căn dặn:
“thấy được khuyết điểm là một bước tiến bộ nhưng mới chỉ là bước đầu. Thấy rồi
phải lo sửa. Đang sửa thì phải sửa cho hết. Đã sửa rồi thì phải giữ mình đừng
để mắc phải nữa”. Lời căn dặn của Bác về công tác cán bộ và xây dựng đội ngũ
cán bộ là những yêu cầu, phương hướng, nội dung rất cơ bản của hoạt động CTĐ,
CTCT. Nó không chỉ có ý nghĩa chỉ đạo giải quyết những công việc cần kiếp,
thiết thực lúc bấy giờ mà đến nay, nó vẫn còn nguyên giá trị đối với hoạt động
CTĐ, CTCT của quân đội ta trong tình hình mới.
Về “học tập chính trị và
quân sự”, Bác cho rằng, đó là vấn đề thiết yếu, cốt lõi nhất của công tác tư
tưởng và cũng là đòi hỏi bức bách nhất đối với cán bộ chính trị trong toàn
quân. Bác chỉ rõ: “Phải học tập chính trị: Quân sự mà không có chính trị như
cây không có gốc, vô dụng lại có hại. Quân đội ta là quân đội nhân dân, nhân
dân có Đảng lãnh đạo, Đảng có chính cương, chính sách. Đã là quân đội nhân dân
thì phải học chính sách của Đảng”. Bác yêu cầu: “Học tập chính cương, chính
sách của Đảng cho hiểu mà làm cho đúng tức là thực hành chủ nghĩa Mác -
Lênin... Riêng về các chú, chính trị biểu hiện ra trong lúc đánh giặc. Học
chính cương, chính sách rồi thì phải thực hiện. Nếu thuộc làu mà không biết
đánh giặc thì vô dụng. Cho nên các chú phải học tư tưởng chiến lược, chiến
thuật, học cách dạy bộ đội đánh giặc, học phương pháp chỉ huy chiến đấu, v.v..
Tóm lại là học để nâng cao trình độ người chỉ huy”.
Thấm nhuần những lời dạy
của Bác, hơn 70 năm qua, hoạt động CTĐ, CTCT của quân đội ta luôn bám sát thực
tiễn quân sự và thực hiện tốt nhiệm vụ chính trị được giao. Đội ngũ cán bộ
chính trị của quân đội ta không ngừng phát triển, tiến bộ, trưởng thành; có
đóng góp tích cực cho sự nghiệp xây dựng quân đội nhân dân cách mạng, chính
quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại.
Một trong những vấn đề
được Bác đặc biệt quan tâm là “cán bộ phải thương yêu chiến sĩ”. Bác căn dặn:
“Các chú là đại đoàn trưởng, trung đoàn trưởng hay tiểu đoàn trưởng, cũng chỉ
là những người đặt kế hoạch và điểu khiển đánh trận. Lúc ra trận, việc đặt mìn,
phá lô cốt đều do tay anh em đội viên làm. Nếu anh em tư tưởng vững, chính trị
vững, kĩ thuật khá, thân thể khỏe mạnh thì nhất định thắng lợi. Trái lại, nếu
anh em chính trị khá nhưng quân sự kém hoặc chính trị, quân sự đều khá nhưng
thân thể yếu đuối thì cũng không thắng được. Vì vậy, cán bộ phải thương yêu,
săn sóc, động viên. Cán bộ phải chăm lo cho đội viên đủ ăn, đủ mặc. Cán bộ có
coi đội viên như chân như tay thì đội viên mới coi cán bộ như đầu như óc. Ngoài
ra, còn phải dạy cho đội viên biết cách dân vận. Cái gì cũng phải nhờ dân.
Không có dân thì không có bộ đội. Cán bộ phải dạy cho đội viên biết kính trọng
dân, thương yêu dân, giúp đỡ dân, làm cho đội viên thành một người tuyên truyền
bằng công việc thực tế. Tuyên truyền phải miệng nói tay làm, phải tùy vào hoàn
cảnh mà tổ chức, giúp đỡ nhân dân thực sự, không phải chỉ dân vận bằng diễn
thuyết; muốn vậy, cán bộ phải gương mẫu”.
Những lời dạy của Bác đã
được hoạt động CTĐ, CTCT trị của quân đội ta quán triệt, thực hiện nghiêm túc,
góp phần to lớn trong xây dựng, củng cố mối quan hệ tốt đẹp giữa cán bộ chiến
sĩ và nhân dân, thực hiện “quân với dân một ý chí”, “quân với dân như cá với
nước”. Một trong những điểm Bác nhấn mạnh là cán bộ chính trị cần nêu gương
sáng về rèn luyện đạo đức mới, đạo đức cách mạng. Theo Bác: “Đạo đức cũ như
người đầu ngược xuống đất, chân chổng lên trời. Đạo đức mới như người hai chân
đứng vững được dưới đất, đầu ngẩng lên trời. Bọn phong kiến ngày xưa nêu ra
Cần, Kiệm, Liêm, Chính nhưng không bao giờ làm mà lại bắt nhân dân phải tuân
theo để phụng sự quyền lợi cho chúng. Ngày nay, ta đề ra Cần, Kiệm, Liêm, Chính
cho cán bộ thực hiện, làm gương cho dân theo để lợi cho nước, cho dân. Theo
Bác, cốt lõi đạo đức mới của người quân nhân là trau dồi đạo đức cách mạng,
thực hiện cho tốt Cần, Kiệm, Liêm, Chính, Chí công vô tư. Đồng thời, Bác khẳng
định và căn dặn cán bộ ta: “Cần, Kiệm, Liêm, Chính của ta là đạo đức của người
quân nhân cách mạng. Các chú phải thực hiện đạo đức đó”. Những lời dạy của Bác
không chỉ là phương hướng nội dung rất cơ bản để họat động CTĐ, CTCT quán triệt
thực hiện trong xây dựng phẩm chất chính trị - đạo đức, năng lực của người cán
bộ, đảng viên quân đội ta mà còn là phương châm chỉ đạo mọi hoạt động sống,
huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu, hi sinh vì nhiệm vụ cách mạng vẻ vang của Đảng,
là cơ sở để cán bộ chính trị rèn đức, luyện tài, luôn là hạt nhân đoàn kết đơn
vị, phát huy bản chất truyền thống tốt đẹp, nâng cao sức mạnh chiến đấu của
quân đội ta.
Thời gian càng lùi xa, những lời căn dặn thiết tha, ân
tình, trí lý trí tình của Bác vẫn còn sống mãi, nó có sức cổ vũ, động viên hết
sức to lớn đối với cán bộ chính trị của quân đội ta, là phương hướng, mục tiêu
phấn đấu, tu dưỡng, rèn luyện để trở thành người cán bộ ưu tú của Đảng công tác
trong quân đội. Đó cũng là những tư tưởng rất cơ bản, sọi chỉ đỏ xuyên suốt chỉ
đạo mọi hoạt động CTĐ, CTCT suốt 70 năm qua của quân đội ta; nhờ đó đã làm cho
quân đội ta vững mạnh về chính trị, tư tưởng và tổ chức, cùng toàn dân làm nên
những chiến công hiển hách, tô thắm thêm trang sử vàng của dân tộc Việt Nam.
Trong điều kiện lịch sử mới, phát triển lý luận CTĐ, CTCT đang đặt ra những yêu
cầu cấp bách, đó là một tất yêu lịch sử để quân đội ta luôn kiên định, vững
vàng; tuyệt đối trung thành với sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc
vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh../.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét