Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

NGHỊ QUYẾT VỊNH BẮC BỘ - NHỮNG TOAN TÍNH PHIÊU LƯU, MẠO HIỂM CỦA GIỚI CẦM QUYỀN NHÀ TRẮNG



Cách đây 50 năm, vào ngày 2 và 4 tháng 8 năm 1964, trên biển Đông đã xảy ra “Sự kiện Vịnh Bắc Bộ” nổi tiếng. Quốc hội Mỹ đã nhất trí thông qua “Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ” với số phiếu gần như tuyệt đối, cho phép Tổng thống Johnson, với tư cách là Tổng Tư lệnh quân đội Mỹ, “thực hiện mọi biện pháp cần thiết nhằm đánh lui mọi hành động tấn công vũ trang chống các lực lượng Hoa Kỳ và ngăn ngừa những hành động xâm lăng khác”. Với bản Nghị quyết này, Tổng thống Johnson đã đẩy nhanh tiến độ dính líu, can thiệp của Mỹ vào Việt Nam, thực hiện những toan tính phiêu lưu, mạo hiểm của giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc: độc chiếm Đông Dương, tiến tới thống trị khu vực châu Á - Thái Bình Dương, thực hiện chiến lược toàn cầu, biến giấc mơ “bá chủ thế giới” thành hiện thực.
Sự kiện Vịnh Bắc Bộ được coi là sự kiện “lịch sử đen tối của thế giới hiện đại” với sự bịa đặt, vu khống trắng trợn của người Mỹ khi cho rằng, Việt Nam đã vi phạm luật pháp quốc tế, đã cho phép Hải quân Nhân dân Việt Nam nổ súng, chống lại hai tàu khu trục USS Maddox và USS Turner Joy của Hải quân Mỹ đang làm nhiệm vụ bảo vệ, gìn giữ hòa bình, thực hiện nghĩa vụ nhân đạo.
Phát biểu trên Đài truyền hình Mỹ ngày 5 tháng 8 năm 1964, Tổng thống Lyndon B. Johnson đã ngang nhiên thông báo: tại Vịnh Bắc Bộ, ngày 2 tháng 8, tàu ngư lôi của Bắc Việt Nam đã tấn công tàu khu trục Mỹ. Ngày 4 tháng 8, hai tàu Mỹ là Maddox và Turner Joy lại bị phía Việt Nam tấn công. Ngay sau sự kiện thứ hai, Hải quân Mỹ vô cùng tức giận đã trả đũa bằng chiến dịch “Mũi Tên Xuyên”, dùng không quân ném bom một số cửa biển quan trọng ở miền Bắc Việt Nam để “dạy cho Hà Nội một bài học”...
Chỉ sau tuyên bố của Tổng thống Johnson vài giờ, dự thảo nghị quyết chuẩn y hoạt động chiến tranh quy mô tại Việt Nam đã được đưa ra Quốc hội Mỹ và nó được thông qua ngay ngày 7 tháng 8 với cái gọi là “Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ”, cho phép quân đội Mỹ khởi đầu sự tham gia toàn diện chống lại Việt Nam mà không cần tới sự tuyên chiến chính thức.
Sự kiện này đã làm cho Quốc hội Mỹ bị “bịt mắt”, bị “lừa dối ngoạn mục” nên đã ban hành một nghị quyết “vội vàng” mà hệ quả của nó đã đưa nước Mỹ lâm vào tình trạng khốn khó “tiến thoái lưỡng nan”, cho đến tận ngày nay nó đã trở thành căn bệnh “hội chứng của người Mỹ”.
Với nhiều cách biện giải khác nhau, “Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ” được Quốc hội Mỹ thông qua là nhằm đáp lại sự kiện Vịnh Bắc Bộ do họ “đạo diễn”, thêu dệt, tạo cớ xâm lược nước ta. Về bản chất, từ cái cớ này, giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc mưu toan thực hiện âm mưu, thủ đoạn xóa bỏ chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam, biến Việt Nam và Đông Dương thành “sân sau” của Mỹ và đồng minh. Tên chính thức của Nghị quyết này là “Nghị quyết Đông Nam Á, Công Pháp 88-408”. Sức mạnh của Nghị quyết là vô hạn. Nó không chỉ cho phép tổng thống Mỹ Lyndon B. Johnson toàn quyền sử dụng quân đội Mỹ ở Đông Nam Á mà không cần đến tuyên bố chiến tranh từ Quốc hội. Đồng thời, “thực hiện mọi biện pháp cần thiết để trợ giúp bất kỳ quốc gia đồng minh nào tham gia Hiệp ước Phòng thủ chung Đông Nam Á”.
Sự ra đời của Nghị quyết này đã dẫn Mỹ bước vào một cuộc phiêu lưu mới đầy mạo hiểm mà kết cục của nó đã được nhiều người tiên đoán: Cuộc chiến chống Việt Nam sẽ đưa nước Mỹ đi vào đường cùng, ngõ cụt, sẽ “trượt chân”, “ngã ngựa, thua đau ở Việt Nam”. Sự thật là sau 9 năm gây tội ác ở một đất nước yêu chuộng hòa bình, những toan tính phiêu lưu, mạo hiểm của giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc đã bị phá sản. Kể từ Hiệp định Pari tháng 1 năm 1973, đế quốc Mỹ đã phải cay đắng cuốn cờ về nước, để lại cho nước Mỹ và thế giới hiện đại những trang sử bi thương, thấm đẫm máu và nước mắt.
Sau nhiều năm “bưng bít”, vào đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, sự thật về Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ đã được công luận phơi bày. Do sự phản đối mạnh mẽ của nhân dân Mỹ, dư luận quốc tế và cả Quốc hội Mỹ kéo dài nhiều năm. Ngày 12 tháng 1 năm 1971, Tổng thống Nixon đã phải ký văn bản chính thức bãi bỏ Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ, thừa nhận những sai lầm “đáng tiêc” của giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc thời ấy.
Theo quan điểm của Mỹ, vào thời đó, Việt Nam được chọn làm mục tiêu chiến lược trọng điểm trong thực hiện mưu đồ chống phá sự phát triển của chủ nghĩa xã hội, “không để chủ nghĩa xã hội lan rộng ra khu vực châu Á - Thái Bình Dương”. Vì vậy, Việt Nam trở thành nơi tập trung mâu thuẫn cơ bản của thế giới và cuộc chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân ta trở thành cuộc đọ sức điển hình, là tiêu điểm của cuộc đấu tranh vô cùng quyết liệt giữa cách mạng và phản cách mạng trên thế giới, nó mang tính thời đại sâu sắc.
Một trong những âm mưu, toan tính thâm sâu, ẩn chưa nhiều tội ác, thúc đẩy sự ra đời Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ một cách nhanh chóng là của giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc đã nhận thấy rõ Việt Nam là một nước có vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng trong khu vực Đông Nam Á, là chiếc bao lơn nhô ra Thái Bình Dương, điểm giao hội của các đường giao thông quốc tế trên biển Đông; tuy Việt Nam là một nước nghèo nhưng lại có tài nguyên thiên nhiên phong phú, nguồn nhân công dồi dào; có thể khai thác, sử dụng để bù đắp cho sự thiếu hụt của nền kinh tế, quân sự Mỹ. Vì vậy, họ đã triệt để lợi dụng cơ hội thực dân Pháp thất bại ở Điện Biên Phủ để dính liếu, can thiệp sâu hơn vào Việt Nam. Một mặt, lấy Việt Nam làm vị trí quyết định để củng cố tuyến phòng thủ, ngăn chặn sự phát triển của chủ nghĩa cộng sản, trước hết là chặn đà ảnh hưởng của Liên Xô đến khu vực này; từng bước thực hiện âm mưu độc chiếm Đông Dương. Mặt khác, thực hiện mục tiêu “kép”: “lấy chiến tranh nuôi chiến tranh” và khai thác tối đa những gì có thể vơ vét được ở Việt Nam và Đông Dương để bù đăp sự thiếu hụt và thúc đẩy sự phát triển nền kinh tế chính quốc. Với những âm mưu, toan tính có lợi cho Mỹ, họ đã ngấm ngầm và công khai thực hiện giấc mộng ấy, lấy Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ là một trong những “căn cứ pháp lý”, “bịt mắt người dân Mỹ”, đưa quân và vũ khí giết người đến Việt Nam; đồng thời, hợp lý hóa dư luận thế giới trong thời điểm đó để mở đầu thực hiện âm mưu xâm lược Việt Nam, tiếp tục thực hiện chiến lược toàn cầu.
Ngay sau khi thực dân Pháp thua trận, Mỹ đã xúc tiến việc thành lập khối quân sự Đông Nam Á và hất cẳng Pháp khỏi Đông Dương, xâm chiếm miền Nam Việt Nam, lấy đó làm bàn đạp để leo thang, đánh phá miền Bắc, đánh bại cách mạng Việt Nam, Lào và Campuchia; đồng thời, rút kinh nghiệm để đối phó với Liên Xô và phong trào cách mạng thế giới. Vì lẽ đó, chúng đã sử dụng chiến lược “chiến tranh đặc biệt” với nhiều âm mưu, thủ đoạn để thôn tính miền Nam, lấy miềm Nam làm căn cứ để đánh phá miền Bắc, đưa Việt Nam trở về “thời kỳ đồ đá”, biến nước ta thành căn cứ quân sự của chúng, lệ thuộc chúng. Đồng thời, kiềm chế, tiến tới ngăn chặn, đè bẹp, và uy hiếp các nước xã hội chủ nghĩa. Điều đó đã cắt nghĩa vì sao tên “sen đầm quốc tế” lại cố tình tạo ra sự kiện Vịnh Bắc Bộ để tạo cớ xâm lược nước ta và trong lịch sử nước Mỹ, 5 đời tổng thống kế tiếp nhau cố tình theo đuổi âm mưu thâm độc ấy bằng phương thức sử dụng chiến tranh với nhiều cuộc phiêu lưu quân sự chống Việt Nam vô cùng tốn kém, mạo hiểm, tàn khốc và đẫm máu.
Sự phiêu lưu, mạo hiểm và những toan tính của đế quốc Mỹ đã bị chặn đứng bởi tinh thần cảnh giác cao độ, ý chí quyết chiến quyết thắng, bản lĩnh, trí tuệ và sức mạnh Việt Nam - một dân tộc gan góc, dạn dày, không chịu khuất phục quân xâm lược, dù chúng có nhiều tiền, lắm của, quân hùng, tướng mạnh.
Tuy đã bị thua đau, buộc phải ký Hiệp định Pa ri về Việt Nam, phải rút hết quân Mỹ và quân các nước phụ thuộc Mỹ ra khỏi miền Nam Việt Nam vào ngày 29 tháng 3 năm 1973, nhưng Mỹ vẫn “nuối tiếc”, tham vọng, tiếp tục thực hiện âm mưu dùng ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn làm công cụ để thực hiện chủ nghĩa thực dân mới ở miền Nam Việt Nam, biến miền Nam Việt Nam thành một chế độ “quốc gia” thân Mỹ mà thực chất là làm cho miền Nam Việt Nam trở thành một thuộc địa kiểu mới của Mỹ. Điều đó không những thể hiện rõ sự nuối tiếc tham vọng, những mưu đồ và toan tính chưa thành cần tiếp tục thực hiện của giới cầm quyền Nhà Trắng và Lầu Năm góc mà còn thể hiện rõ bản chất hiếu chiến, phản động, phi nhân tính của chủ nghĩa đế quốc - kẻ luôn tự cho mình là nước lớn, có quyền xếp đặt trật tự thế giới, đem lại nền hòa bình, chế độ dân chủ cho sự phát triển nhân loại. Sự thật đã phơi bầy; những toan tính phiêu lưu, mạo hiểm của giới cầm quyền Nhà Trắng và lầu Năm góc vô cùng nham hiểm, độc ác.
Nói một cách khác, chừng nào còn tồn tại chủ nghĩa đế quốc, đứng đầu là đế quốc Mỹ thì chừng ấy vẫn còn tồn tại chiến lược toàn cầu, tiếp tục còn tồn tại những toan tính phiêu lưu và mạo hiểm của chính quyền Mỹ, dù nó do Đảng Dân chủ hay Đảng Cộng hòa lãnh đạo thì bản chất phản động, chống chủ nghĩa xã hội của nó không bao giờ thay đổi; nhân loại sẽ còn tiếp tục gánh chịu những cuộc chiến tranh do chúng gây ra với sự mở đầu, tạo cớ tương tự như “sự kiện Vịnh Bắc Bộ”, Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ mà chúng đã từng áp dụng ở Việt Nam nửa thế kỷ trước đây.
50 năm năm đã qua, kể từ ngày đế quốc Mỹ gây ra “Sự kiện Vịnh Bắc Bộ” và Hải quân nhân dân Việt Nam đã phải đối đầu với quân cướp biển, cướp trời, cướp đất Việt Nam. Và giờ đây, cũng vào dịp này, biển Đông lại nổi sóng, Hải quân nhân dân Việt Nam, Cảnh sát Biển và lực lượng Kiểm Ngư Việt Nam lại phải đương đầu với quân cướp biển mới - phải chăng nguyên nhân không phải từ nước Mỹ xa xôi, mà từ người láng giềng khổng lồ phương Bắc. Họ đang toan tính những gì, mong muốn những gì? Là một dân tộc đã từng trải qua nhiều cuộc chiến tranh, phải đối đầu với nhiều kẻ thù hung bạo, chúng ta hiểu rõ bản chất, âm mưu, thủ đoạn và những toan tính phiêu lưu, mạo hiểm vô cùng thâm độc của những người muốn độc chiếm biển Đông, biến “biển của chúng ta thành ao nhà của họ”.
Với việc hạ đặt trái phép giàn khoan HD 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam và phát hành tấm bản đồ mới gồm 10 đoạn, nuốt gọn hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, những người muốn độc chiếm biển Đông đã ngang nhiên vi phạm pháp lý, đạo lý, tự phá bỏ tình đoàn kết, hữu nghị mà hai Đảng, hai Nhà nước và nhân dân Việt Nam, Trung Quốc xây đắp, tạo dựng nên. Cũng giống như thời chống Pháp, chống Mỹ, cứu nước, Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam cực lực phản đối những hành động khiêu khích, hiếu chiến, ngang ngược, vi phạm quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam; bất chấp pháp lý, đạo lý của những người muốn độc chiếm biển Đông; Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân đội nhân dân Việt Nam kiên quyết đấu tranh bằng hòa bình với mọi biện pháp cần thiết để yêu cầu Trung Quốc không tái phạm việc hạ đặt giàn khoan trái phép, trả lại sự bình yên cho Việt Nam và biển Đông.
Ai đang mưu toan cướp biển, cướp trời, độc chiếm biển Đông? Và giặc xâm lược bây giờ, từ phía nào tới? Xin nhắc lại sự kiện Vịnh Bắc Bộ 50 năm trước đây và nhìn rõ bản chất những hành động xâm lấn hung hăng của những người muốn độc chiếm Biển Đông khi hạ đặt giàn khoan HD 981 trái phép trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam và phát hành tấm bản đồ 10 đoạn, nuốt gọn hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Chúng ta không chống những người yêu chuộng hòa bình, lẽ phải và công lý; không chống nhân dân Trung Quốc nhưng kiên quyết chông lại những người có dã tâm muốn độc chiếm Biển Đông, vi phạm trắng trợn đạo lý, pháp lý. Chúng ta sẽ biết làm gì để bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền biển đảo của Tổ quốc. Đối với chúng ta, Tổ quốc là thiêng liêng, bất khả xâm phạm!./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét